Tạm biệt Khoa xong, An lén lén chạy vào nhà để không ai nhìn thấy, cũng may là cả nhà không có ai ở nhà nếu không chắc bị mẹ cho một bài ca không bao giờ quên rồi.
Đang thiu thiu ngủ, tiếng chuông điện thoại làm An giật mình thức giấc.
-Alo mẹ đây, mày thay đồ rồi đón taxi đến nhà hàng LAVENDER, nhớ ăn mặc cho đàng hoàng đó.
Chưa kịp mở miệng ra hỏi thì mẹ đã tắt mất tiêu điện thoại, trước giờ mẹ vẫn vội vàng như vậy mà. An đứng dậy thay bộ đồ đơn giản quần Jean rách và áo thun, đi giày thể thao định gọi taxi nhưng nhớ lại có thằng bạn chí cốt mà, việc gì phải đi taxi cho tốn kém cơ chứ.
-Alo, chim sẻ gọi đại bàng, bạn Khoa chạy qua nhà bạn An ngay và liền nghe. Một chầu chè.
-Ok.
Cúp máy An đứng chờ, có thằng bạn cũng tốt thật, nhờ làm việc gì cũng phải trả công mới chịu.
Chưa đầy 5 phút sau đã thấy Khoa cởi “xế hộp” xuất hiện, An trợn tròn mắt ngạc nhiên.
-Khoa đừng nói là chở An đi bằng xe đạp nha.
-Ừ, trong hợp đồng không có nhắc đến là đi xe gì.
Trời ạ, đi chiếc xe này chắc đến sáng mới tới quá, sợ cái tên này lắm rồi.
Khoa theo dõi vẻ mặt nhăn nhó của An mà mỉm cười, sao bạn mình lại có những biểu hiện dễ thương thế không biết.
-Yên tâm, leo lên xe đi, bảo đảm chở An đến đó đúng giờ. Khoa là tài xế không bao giờ ế, đẹp trai, galang, con nhà giàu, học giỏi, có xe đạp riêng….
-STOP. Hết giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/64227/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.