Những ngày Thùy An nằm trong bệnh viện,Thái chẳng hề lui tới. Không còn cách nào từ chối trước áp lực từ haibên gia đình, Thái đành phải đính hôn với Thùy An nhưng còn việc quantâm cô thì không ai có thể ép anh được.
Anh sống như một cái xác, không nói, không cười, suốt ngày chỉ biết lao vào công việc, ngay cảkhông có ca trực anh vẫn tìm cách ở lại bệnh viện để không phải trở vềnhà.
Đôi khi cầm điện thoại lên muốn gọi cho An nhưng anh lại bỏxuống, đôi khi lại vô thức chạy đến nhà cô nhưng lại dặn lòng phải lướtqua thật nhanh.
Không biết dạo này An như thế nào? Có trúng tuyển đại học không? Có khỏe mạnh không? Hàng ngàn câu hỏi cứ vây lấy tâm trí anh nhưng lại không dám đến gần cô, anh sợ mình sẽ không còn dũng khíđể rời xa cô.
Ngày đính hôn cũng đến, anh tự cho mình cơ hội cuối cùng để gặp An, người con gái duy nhất anh yêu trong cuộc đời.
An vẫn ngây thơ không hay biết chút gì về chuyện của Thái và Thùy An, thấy anh cô vui mừng lắm.
-Mấy ngày nay anh Thái biệt tích luôn, anh đi đâu thế?
-Anh đi công tác mới về, có quà cho Thỏ nè.
Thái đưa cho An một cái kẹp tóc đính đá rất đẹp, rồi còn tự tay kẹp lên cho cô nữa. Hôm nay trông anh cứ là lạ làm sao ấy.
-Anh Thái, anh có chuyện gì hả? Sao lại tặng cái này cho em?
-Tại anh thấy Thỏ manly quá nên cố tình mua cái này để nhìn Thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326663/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.