Người yêu hỡi giờ cô đơn mình em vắng tênh.
Lòng lạnh giá cùng những nỗi đau rối bời.
Thầm gọi người yêu dấu giờ này anh đang nơi đâu?
Có biết em u buồn mong anh hằng đêm từ bao lâu
Từng ngày dài mong ước người trở về đây bên em
Em sẽ không bao giờ đánh mất tình yêu này nữa đâu
Trọn đời được bên nhau.
Những giai điệu quen, những lời anh nói. Bức tranh mình vẽ giờ còn đang dở dang
Trái tim thổn thức.
Chẳng muốn nói cười
Chỉ mong sớm mai thức dậy có anh trong vòng tay
…
Tối, An từ bệnh viện trở về đã thấy Thái đứng đợi trước cửa nhà từ lúc nào rồi.
-Anh đến lâu chưa?
-Cũng mới đến có gần hai tiếng thôi.
An mỉm cười trước cái cách nói chuyện vẫn như xưa của Thái, cô mở cửa cho anh vào.
-Đói bụng quá, ước gì bây giờ có cái gì ăn cứu đói.
Thái xoa xoa bụng nói một mình cố tình để An nghe thấy.
-Anh chưa ăn tối à?
-Ừm, nhà em có gì ăn không?
-Chỉ có cám…
Bất giác An nhớ về Khoa, lúc trước cứ bị cậu kêu là heo nên mỗi lần cậuthan đói là An lại nói câu này, hình như cô sắp phát điên thật rồi.
Thái nghe xong cũng chẳng hiểu gì, anh thắc mắc.
-Cám gì?
-Em nhầm, anh ăn mì gói đỡ nha.
An mỉm cười vào bếp nấu gói mì thơm phức mang ra cho Thái, anh ăn ngon như chưa từng được ăn.
Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326605/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.