An gọi điện thoại cho Thái để kể cho anh nghe về hạnh phúc ngọt ngào làm anh cũng cảm thấy vui lây.
Thái bây giờ đã là một bác sĩ giỏi nhờ sự tận tâm của mình trong nghề, anh không muốn làm trong thành phố nên đã chuyển công tác sang một nơi khác. Vậy cũng tốt, nơi đó anh có thể bắt đầu lại từ đầu mà không cần bận tâm gì đến quá khứ nữa.
Hai anh em nói đủ thứ chuyện như mười năm mới gọi điện thoại một lần.
-Đám cưới Thỏ anh nhất định sẽ có mặt vì anh muốn xem cô gái xấu xí như Thỏ nhìn ngố đến mức nào trong bộ váy cưới.
-Không dám đâu, người ta đi phẫu thuật toàn thân rồi, bây giờ nhìn cứ như hotgirl đấy nhé. À quên, nhớ dẫn chị theo cho em xem mặt nha.
-Ừm, nếu cô ấy không có ca trực anh sẽ dắt theo. Thỏ nhất định phải hạnh phúc, nếu không anh bắt em làm món Thỏ xào lăn luôn đó.
Câu nói của Thái tưởng chừng đơn giản chỉ là một câu chọc ghẹo nhưng lại làm An cảm động rơi nước mắt, bởi nhìn lại những chuyện đã qua, anh như một người anh trai luôn bên cạnh và giúp đỡ em gái.
Bao nhiêu kỷ niệm đẹp, có cả tiếng cười lần nước mắt lại giúp hai người thêm gần nhau hơn. Cô thương và tôn trọng Thái, người anh trai từng bước qua bao thử thách của cuộc đời để có thể thành công như ngày hôm nay. “Anh nhất định cũng phải hạnh phúc nhé, anh của em.”
…
Chiều, đang loay hoay nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326556/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.