Cửa nhà in, "Ninh Xuyên ca ca ~ "
Ninh Xuyên nghe xong liền hiểu là tiếng Trần Mặc Lâm, lông mày không khỏi hơi nhíu -- lại là nàng, hắn đi đâu, nàng đều đi theo, ngay cả nhà in cũng không thanh tịnh...
Nàng là cháu gái di phụ (Hà Mậu Chi),cũng là nữ nhi Kính Bình hầu.
Hắn đắc tội không nổi, nhưng cũng không muốn trêu chọc.
Nhưng nàng luôn luôn đi theo hắn.
Ninh Xuyên để sách xuống, giả bộ không nghe thấy, đi đến chỗ giá đỡ sâu bên trong nhà in, cầm sách lần nữa -- hắn cũng không muốn nàng trông thấy gần đây hắn lại đọc sách nào, kiểu gì nàng cũng sẽ đọc, sau đó nhảy đến trước mặt hắn, tìm hắn nói, hắn đành phải tùy ý cầm một bản, chính mình cũng chưa nhìn tên sách.
Vừa cầm lấy, thân ảnh Trần Mặc Lâm xuất hiện ngay trước mắt, "Ninh Xuyên ca ca?"
Hắn nhìn nàng một cái, bình thản "Ừ" một tiếng.
Quả thật, nàng hiếu kì tiến lên trước, "Huynh đang đọc sách nào vậy?"
Hắn thoải mái cho nàng nhìn tên sách.
Trần Mặc Lâm chớp mắt, "Phong thuỷ mệnh lý..."
Ninh Xuyên: "..."
Hắn sao lại tùy ý cầm loại sách này vậy.
Trần Mặc Lâm thở dài, "Thì ra Ninh Xuyên ca ca thích đọc loại sách này?"
Ngữ khí Ninh Xuyên không thế nào kiên nhẫn hơn, "Tùy ý cầm."
Hắn cũng tiện tay thả trở về.
Sau đó, tiếp tục đi đến giá sách còn lại.
Trần Mặc Lâm đuổi theo, Ninh Xuyên ngừng chân, "Nơi này là nhà in, ngươi tìm ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/3386626/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.