Khi đại hôn của Triệu Văn Vực cùng Trần Tư Mẫn bước vào ngày thứ ba, Công Tôn Đán tới Hòa Quang điện.
Thiên tử đại hôn, triều thần nghỉ tắm gội, mãi cho đến sau mười ngày đại hôn mới có thể lâm triều, Triệu Văn Vực biết Công Tôn Đán tới tìm hắn nhất định là có chuyện quan trọng, không phải chuyện tân triều, cũng là chuyện Vạn Châu
Triệu Văn Vực bước đến Hòa Quang điện
Trần Tư Mẫn đuổi theo, "Ta nghe nói....."
Triệu Văn Vực đau đầu, "Là nghe nói ta muốn nạp tam cung lục viện, hay là nghe nói ta muốn bỏ vợ mới cưới, hậu vị của ngươi khó giữ được?"
"Ngươi!"
Triệu Văn Vực trêu chọc nói, "Yên tâm, chúng ta là liên hôn chính trị liên, liên hôn chính trị so với cái gì đều vững chắc hơn, thiên trường địa cửu."
Nói xong, Triệu Văn Vực xoay người rời đi.
Trần Tư Mẫn lại bước nhanh đuổi theo, Triệu Văn Vực bực bội, "Đã nói rồi, ta tạm thời sẽ không nạp phi tần khác, cũng không có ý bỏ vợ, ngươi không cần đuổi theo ta khắp nơi......"
Trần Tư Mẫn cắn môi, "Ta nghe nói Kính Bình Hầu phu nhân......"
Trần Tư Mẫn nói xong, Triệu Văn Vực bỗng nhiên dừng chân, nhíu mày nhìn nàng, "Là tên nào khua môi múa mép sau lưng?"
Chóp mũi Trần Tư Mẫn ửng đỏ, chợt không nói, xoay người liền đi.
Triệu Văn Vực duỗi tay nắm lấy tay áo nàng, "Nháo cái gì nữa?"
Trần Tư Mẫn không nói chuyện.
Triệu Văn Vực thở dài, "Dỗ ngươi! Dỗ ngươi! Dỗ ngươi còn không được sao? Nói, dỗ như thế nào a ~"
Hốc mắt Trần Tư Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299746/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.