Buổi sáng, mấy người Phùng Vân cùng Vạn Siêu tới viện 
Đường Ngọc hôm qua mới hồi phủ, xử lý vài việc trong nhà, lại chiếu cố Trần Thúc cả một đêm, khi mấy người Phùng Vân đến viện, Đường Ngọc còn chưa tỉnh. 
Trần Thúc gặp mấy người Phùng Vân cùng Vạn Siêu tại phòng ngoài 
Tiểu Sơ Lục quấn lấy muốn ở một chỗ cùng cha, sắc mặt Trần Thúc có chút tái nhợt, ôm tiểu Sơ Lục ngồi trên người một lát, rồi sau đó mới để Lê ma ma mang tiểu Sơ Lục đi đến chỗ tổ mẫu 
Lúc Đường Ngọc tỉnh, mơ hồ nghe được có tiếng nói chuyện ở phòng ngoài, mới nhớ tới tối hôm qua Trần Thúc sau nửa đêm ho đến khó chịu, nàng chiếu cố cả đêm, ngủ không được nhiều. 
Bây giờ, Đường Ngọc tỉnh, đơn giản rửa mặt thay đổi xiêm y, vén mành lên đi từ trong phòng ra ngoài, mới thấy là mấy người Phùng Vân, Vạn Siêu, Bào Thừa Trạch và Đơn Hi Văn 
Mấy người thấy nàng, đều cung kính hành lễ, “Gặp qua phu nhân.” 
Đường Ngọc mỉm cười. 
“A Ngọc……” Trần Thúc lên tiếng, lại nắm tay ho nhẹ vài tiếng. 
Đường Ngọc bưng nước ấm cho hắn. 
Trần Thúc nhận, nhẹ nhấp một ngụm, không có ho khan tiếp, nhưng sắc mặt vẫn không được tốt 
Tối hôm qua nhìn bộ dáng Trần Thúc, trong lòng Đường Ngọc biết rõ, nhưng chuyến này rốt cuộc Trần Thúc đã xảy ra chuyện gì, nàng mới hồi phủ, trong phủ còn không có người nói với nàng. 
Bộ dáng Trần Thúc tối hôm qua, sáng nay còn đang nhọc lòng việc của Kính Bình Hầu phủ, trong lòng Đường Ngọc có chút lo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299737/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.