Đến mười lăm tháng tám, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh. 
Trong phủ đều thay đổi sang y phục mùa thu, xiêm y trên người Đường Ngọc cũng nhiều hơn một ít, nhưng bởi vì thân mình nặng nề, nên cũng không sợ lạnh như người khác 
Đến Trung thu, trong phủ làm bánh trung thu. 
Đường Ngọc không dám ăn nhiều. 
Bánh trung thu là đồ ngọt, ăn vào khiến Đậu Đậu trong bụng nàng vẫn luôn hưng phấn, cũng chơi trò đá chân với nàng, làm nàng ngủ không được ngon giấc, đành phải nằm trên giường, vừa nhìn ánh trăng trước cửa sổ, vừa nhẹ nhàng vuốt bụng gian trấn an, "Đậu Đậu, nhất định cha cũng nhớ chúng ta." 
Thiên lý cộng thuyền quyên* 
*Câu này được lấy trong bài thơ Thủy Điệu Ca Đầu của tác giả Tô Đông Pha, bạn nào muốn biết rõ hơn thì lên hỏi thăm bác Gúc Gồ nhan. Nghĩa Nôm của câu này đại khái là: Nghìn trùng cùng ngắm trăng thanh đêm này! 
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/user/nhamy111*** 
Chờ đến trung tuần tháng chín, vào ban đêm Đường Ngọc đã cơ bản không thể nào ngủ ngon được nữa 
Ngày lâm bồn càng đến gần, Lê ma ma cũng vậy, Đồng bà cũng vậy, toàn bộ trên dưới trong phủ cũng đều không dám lơ là chủ quan 
Lúc này thời gian Đường Ngọc ra phủ cũng ít. 
Lúc trước cách mấy ngày còn có thể ra phố đi dạo, bá tánh ven đường cũng sẽ hân hoan tiếp đón, phu nhân, phu nhân hảo, Đường Ngọc thường xuyên nghĩ, chư hầu có thể cùng bá tánh Giang thành xem nhau như hàng xóm, chỉ sợ cũng chỉ có Trần Thúc. 
Sau đó, Đường Ngọc liền không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299710/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.