Cháu rể Dương gia?
Trần Thúc nhất thời không biết là ai, "Dương gia nào?"
Trần Nguyên dừng một chút, tiếp theo ánh mắt nhìn về hướng nhà phía sau Trần Thúc.
Trần Thúc ngoài ý muốn, "Ý ngươi là, nhà ông ngoại Mậu Chi?"
Trần Nguyên gật đầu, "Dạ đúng, Dương gia Tệ Châu, trước đây cũng từng là một thế hệ vọng tộc, sau đó lại xuống dốc, trèo lên quyền quý khắp nơi, nữ nhi trong nhà cơ bản đều gả cho hào môn cùng tướng lãnh trú quân, người phóng ngựa nhanh hôm qua hầu gia gặp, là nhi tử một đại tướng thuộc hạ của Tấn Bác Hầu, tên gọi Chiêm Vân Ba, hơn mười ngày trước cùng phu nhân hồi môn tới Tệ Châu thành. Tệ Châu thành nhỏ, không có nhân vật lớn nào, Chiêm Vân Ba đã làm mưa làm gió được chút thời gian, người trong thành biết cha hắn là đại tướng thủ hạ của Tấn Bác Hầu nên không người nào dám quản, còn nghe nói......"
Trần Nguyên muốn nói lại thôi.
Trần Thúc nhìn hắn, "Nói đi."
Trần Nguyên lại nói, "Trước khi hầu gia tới Tệ Châu thành, Dương phu nhân (mẹ Mậu Chi mẫu) có đến Dương phủ một lần, bởi vì biết bệnh tình nặng thêm, khả năng thời gian không còn nhiều, không còn cách nào khác, vẫn chỉ nghĩ phó thác Hà công tử cho ông ngoại cùng bà ngoại, khi đó vừa lúc bị Chiêm Vân Ba gặp được, ngày ấy Chiêm Vân Ba thua tiền ở sòng bạc, đang lúc nổi nóng, khí không thuận......"
Trần Nguyên dừng dừng.
"Nói tiếp." Trần Thúc gằn giọng
Trần Nguyên trầm giọng nói, "Chiêm Vân Ba nhìn thấy Hà công tử, gọi một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299672/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.