Bàn tay Đường Ngọc cứng đờ, tận lực bảo trì vẻ mặt bình thường. Giấu kín ý cười thanh đạm trong mắt, không có lên tiếng.
Sẽ có một số người xem mèo mèo chó chó thành nhi tử để nuôi dưỡng, nàng không nghĩ tới người trước mắt này cũng như vậy
Nhưng những người làm như vậy, phần lớn đều là các cô nương gia, đặt trên người một nam tử liền có chút hiếm thấy.
Trước đây Đường Ngọc chưa bao giờ tò mò về người khác như người trước mắt bây giờ, nhịn không được mượn cơ hội nhìn Đường Đường, yên lặng đánh giá hắn, lại thấy trên mặt hắn dường như còn bôi chút hương phấn. (**)
(**)Các bạn còn nhớ chi tiết tui nói là nhớ lưu ý ở chương 4 hem. 🤭🤭
Đường Ngọc dừng một chút, khó trách……
Bộ dạng hắn còn khá xinh đẹp nữa chứ
Đường Ngọc làm như hiểu được gì đó, không có lên tiếng nữa.
Vừa lúc một thị vệ bên người Trần Thúc tiến lên, “Chủ thượng, đều đã chuẩn bị thỏa đáng, có thể xuất phát.”
Trần Thúc nhẹ giọng nói được.
Đường Ngọc cũng kịp phản ứng lại, không phải hắn muốn dừng chân tại khách điếm thêm một ngày nữa, chỉ là còn chưa đi thôi. Vậy chó con Đường Đường cũng sắp đi rồi……
Kỳ thật, Đường Ngọc thật có chút luyến tiếc Đường Đường.
Dáng dấp của nó rất giống Tiểu Quả Quả trước kia của nàng
Nó khiến cho Đường Ngọc nhớ tới Quả Quả.
Đường Đường bị Trần Thúc ôm vào trong ngực, thời điểm Trần Thúc nói chuyện cùng thị vệ, nó liền đặt hai chân trước trên cánh tay Trần Thúc, đôi mắt ngập nước nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299642/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.