“Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?” Trong sân viện, Triệu Văn Vực và Trần Thúc cùng sóng vai dạo bước.
Diệp Lan Chi đã chết, tân triều đã sụp đổ.
Lần này công thành, tổng cộng chỉ dùng hơn nửa ngày, không ít cấm quân cùng An Bắc quân đều biết không có chi viện, thành phá chỉ là vấn đề thời gian, cho nên thương vong cũng không nhiều……
Lần này Kính Bình Hầu cùng Tấn đế nhập kinh, bá tánh cơ hồ không có bị liên lụy
Mà khi vào cung, cấm quân canh gác cửa cung cơ hồ cũng không chống cự.
Bây giờ, tân triều sụp đổ, cục diện rối rắm của tân triều vẫn còn, vẫn cần xử lý.
Nhưng không ngờ chỗ Đường Ngọc……
Mặc kệ như thế nào, bây giờ, Trần Thúc tìm được Đường Ngọc, vậy chính là Đường Ngọc an ổn.
Trần Thúc đáp, “Không nghĩ được nhiều như vậy, ta chỉ muốn ở cạnh nàng nhiều hơn.”
Triệu Văn Vực hít sâu một hơi, “Ta thấy Đường Ngọc thật sự không nhớ……”
Trần Thúc nói, “Hơn tháng nay, một mình nàng khẳng định kinh sợ, là ta vẫn luôn không có mặt, bây giờ, nàng nhớ cũng được, không nhớ cũng chẳng sao, ta chỉ muốn canh giữ bên cạnh nàng.”
Triệu Văn Vực dừng chân, “Trần Thúc, bên phía Diệp Lan Chi, chúng ta cần phải chấm dứt.”
Trần Thúc nhìn hắn, “Ngươi muốn làm như thế nào?”
Triệu Văn Vực nói, “Lưu thành diệt không được Vạn Châu, Vạn Châu cũng diệt không được Lưu thành, Lưu thành cùng Vạn châu vốn cũng không có lý do nhất định phải xảy ra xung đột.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/2229495/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.