Tuy nhiên, lúc này nhìn thấy phản ứng của mọi người, nàng biết mình đã đạt được mục đích.
Khóe môi hơi cong lên, Tần Nghi Ninh lại nói:
“Huống chi, từ trước đến nay không có quy củ nào cho phép người hầu lừa dối chủ, ngay cả một “người rừng” như ta cũng hiểu được nguyên tắc này, huống hồ là những người ở chốn phồn hoa đô hội như các ngươi.”
Tần Nghi Ninh vừa dứt lời, Chúc ma ma, Thụy Lan lại dẫn đầu cùng mọi người dập đầu:
“Dạ, bọn nô tỳ đã biết.”
Hài lòng gật đầu, Tần Nghi Ninh nói:
“Nói tới quy củ, mỗi ngày ta phải đi thăm hỏi sớm chiều tổ mẫu là quy củ; các ngươi thấy ta phải thi lễ là quy củ; Tần Tuệ Ninh gây xích mích ba người một nhà chúng ta, bị ta dạy dỗ là quy củ; tổ mẫu biết việc này, phạt hai người bọn ta sao chép Hiếu Kinh, cũng là quy củ. Các ngươi đều là người hiểu biết, không cần ta nói tỉ mỉ phải trái trắng đen, đương nhiên cũng hiểu.”
Tin tức lộ ra trong lời nói của nàng khiến tất cả mọi người đều kinh hãi.
Đánh Tuệ Ninh cô nương được lão Thái Quân yêu thương nhất một trận tơi bời, vậy mà chỉ bị phạt chép Hiếu Kinh!
Tuệ Ninh cô nương đã bị đánh, còn phải chép phạt như Tứ cô nương?
Tất cả mọi người đều không phải là kẻ ngốc, lập tức hiểu ngay, ắt hẳn trong chuyện này có nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116837/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.