Chưa bao giờ Thụy Lan cảm thấy sự sống chết của mình hoàn toàn nằm trong tay chủ nhân như bây giờ. Nhớ lại sự khinh thường của mình đối với Tần Nghi Ninh ngày hôm qua, nàng ta hết sức ân hận.
Nhưng việc đã đến nước này, nàng ta sống hay chết, tất cả chỉ bằng vào một câu nói của chủ nhân.
Thụy Lan căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi. Nàng ta nhìn lên, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Tần Nghi Ninh, liền vội vàng cúi mặt xuống, biểu lộ vẻ kính cẩn nghe lời của mình đến mức tối đa.
Tần Nghi Ninh chớp mắt mấy cái, mỉm cười rồi thối lui qua một bên, như vậy là nàng không định truy cứu chuyện đó rồi!
Tảng đá đè nặng trong lòng Thụy Lan rốt cuộc đã được lấy đi. Nàng ta vô cùng cảm kích sự khoan dung độ lượng của Tần Nghi Ninh, liền dập đầu với lão Thái Quân, lại thi lễ với các chủ tử, rồi cùng Thu Lộ lui ra ngoài.
Nhìn thấy tất cả cảnh đó, Nhị phu nhân và Tam thái thái đều không kìm được nụ cười, càng lộ vẻ khen ngợi đối với cách xử sự của Tần Nghi Ninh.
Nếu như lần này Tần Nghi Ninh xử lý Thụy Lan, e rằng sẽ làm những người muốn đến nương tựa nàng sẽ phải suy nghĩ lại. Dù sao, một người vừa mới ra sức bảo vệ mình, trong phút chốc đã bị xử lý, thì không phải là chuyện khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Lại xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116826/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.