Trong nhà chính của Tuyết Lê Viện, nhìn thấy nén nhang đã cháy hết, Chiêm ma ma cười gật đầu:
“Cô nương không hổ là con gái của Tần thừa tướng, quả thực thông tuệ hơn người, vừa giảng đã thấu hiểu, học tập rất tốt! Lúc này hẳn là cô nương cũng đã mệt mỏi, hay là nghỉ một chút?”
“Đa tạ Chiêm ma ma.”
Tần Nghi Ninh tuy đáp lời nhưng vẫn duy trì tư thế đoan trang, cả người chỉ hơi thả lỏng.
Chiêm ma ma thấy vậy lại càng thích.
“Cô nương học đi đôi với hành, là người rất thông minh. Mặc dù quy củ lễ nghi này ai cũng có thể hiểu, nhưng không phải ai cũng có thể thực hiện một cách hoàn hảo. Từ nay điều cô nương phải làm là để cho thói quen mới khắc ghi vào cốt tủy, khiến mỗi khớp xương, mỗi thớ thịt đều tràn ngập ký ức mới của mình, như vậy mới có thể có được phong thái không sợ hãi trước mọi biến cố.”
“Chiêm ma ma nói rất đúng.”
Tần Nghi Ninh hết sức tán thành, nghiêm túc gật đầu.
“Sau này nhất cử nhất động của cô nương, bất kể là ngồi, nằm, đi đứng, từng cái giơ tay nhấc chân, từng cái nhăn mày hoặc nụ cười, nô tỳ đều sẽ giảng giải tỉ mỉ cho cô nương, để cô nương lĩnh hội được rằng, mỗi cử chỉ và ánh mắt của mình đều sẽ mang lại cảm nhận nào đó cho người khác.”
Tần Nghi Ninh nghe vậy chớp chớp mắt, dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116819/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.