"Tứ cô nương đừng khách khí.”
Tần ma ma tươi cười rạng rỡ, cung kính hành lễ với Tần Nghi Ninh, rồi kéo người theo phía sau tới.
“Lão Thái Quân nhớ nhung cô nương, nghe nói lão gia không cho phép cô nương mang theo người tới từ đường, nên đặc biệt dặn bảo lão nô dẫn hai người tới, đây là bà vú Cát gia, còn đây là Tiểu Linh, mấy ngày này sẽ ở đây hầu hạ cô nương.”
Bà vú Cát gia và Tiểu Linh đều kính cẩn hành lễ.
Tần Nghi Ninh cười, nói:
“Phiền lão Thái Quân nhớ ta.”
“Tứ cô nương đừng khách khí, lão Thái Quân là tổ mẫu của cô nương, làm sao không nhớ tới cô nương được chứ?”
Tần ma ma quay đầu lại bảo bà vú Cát gia và Tiểu Linh dẫn theo người chăm sóc Tần Nghi Ninh bắt đầu cuộc sống thường ngày ở chái nhà, lại nói:
“Hộp cơm mấy ngày này bọn họ sẽ mang tới, cô nương cứ yên tâm.”
“Có lão Thái Quân và Tần ma ma chiếu cố, làm sao ta không an tâm được chứ? Vừa vặn ở đây yên tĩnh, ta cũng có thể chuyên tâm đọc sách.”
Thấy vẻ mặt Tần Nghi Ninh vẫn bình thường, không có vẻ gì là oán hận khi bị phạt, Tần ma ma cảm thấy nàng rất phóng khoáng, thật sự rất giống tính cách của Tần Hòe Viễn năm xưa.
Tần ma ma dặn bảo kỹ lưỡng bà vú Cát gia và Tiểu Linh hầu hạ chu đáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116777/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.