Vị công tử tuấn tú nghe vậy vẫn lười nhác ngồi tại chỗ, cũng không mở miệng, chỉ hờ hững nhìn Lưu tiên cô.
Thiếu niên tùy tùng chất phác sau lưng hắn càng làm ra vẻ ung dung tự tại, ôm vai nâng cằm, như thể đang chờ Lưu tiên cô tỏ thái độ.
Lưu tiên cô thở dài, nói:
“Chủ đông nói, làm sao bần đạo dám không nghe theo? Sẽ theo sự an bài của chủ đông mà làm.”
Nhận được một câu trả lời khẳng định, vị công tử kia mới rốt cuộc đứng dậy, sửa sang áo choàng, nói:
“Nếu vậy, ta cũng tham quan xung quanh một chút.”
Lúc này Tần Nghi Ninh đã đi theo Định Quốc công phu nhân vào trong viện, trong lúc đó, nàng mơ hồ nghe thấy một giọng nam trầm đầy cuốn hút, cảm thấy hơi quen tai, nhưng lại không nhớ nổi là đã nghe ở chỗ nào, cuối cùng cũng không để ý.
“Ngoại tổ mẫu, chúng ta đi xem bảo tháp trước đi?”
Tần Nghi Ninh dìu Định Quốc công phu nhân rời khỏi Nguyệt lượng môn, rẽ một lần là tới trước sân trong trước chính điện, mỉm cười hỏi.
Định Quốc công phu nhân cũng lắc đầu, thở dài nói:
“Nghi tỷ nhi, cháu thích thì đi dạo một mình, ta hơi mệt mỏi, muốn đi dâng hương cho Đấu Mỗ Nguyên Quân.
“Để cháu đi cùng ngoại tổ mẫu.”
Thấy Định Quốc công phu nhân lộ vẻ uể oải, Tần Nghi Ninh cũng bỏ ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116756/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.