Trên xe ngựa, mặt Tần Nghi Ninh vẫn ửng đỏ, vừa nghĩ tới dáng vẻ xấu xa của Diêu Chi Hi, nàng đã tức giận muốn nghiến răng, thế nhưng trong đầu cuối cùng lại có một số hình ảnh quẩn quanh.
Đó là dáng vẻ khi hắn đột nhiên thu hồi vẻ nhát gan, hỏi nàng một cách ngang ngược “Ta là người như thế nào, dựa vào cái gì phải nói với ngươi”.
Đó là dáng vẻ khi hắn lao tới kéo tay nàng, vung tay chụp lấy mũi tên nhọn bắn về phía nàng.
Đó là bóng lưng cao to của hắn che trước mặt nàng.
Còn có dáng vẻ khi vai hắn bị mũi tên xuyên qua, hắn quay đầu lại nheo mắt cười với nàng, một tay bẻ gãy đuôi mũi tên.
Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy trong lòng sợ hãi.
Cho dù người này mồm miệng xấu xa, chỉ thích trêu đùa nàng, nhưng việc hắn bất kể hiềm nghi cứu mạng bọn nàng là sự thật, bằng không hôm nay nàng và mẫu thân, ngoại tổ mẫu đều phải bỏ mạng ở Tiên Cô quan rồi.
“Băng Đường, thương thế của Diêu công tử thật sự không đáng ngại chứ?”
Băng Đường đáp: “Vết thương của Diêu công tử rất nặng, tuy rằng mũi tên kia không xuyên qua gân cốt, nhưng mất máu quá nhiều, hơn nữa còn có chất độc làm tê liệt não bộ. Mấy ngày nay hắn rất suy yếu, sau khi lành vết thương cũng phải điều dưỡng kỹ càng một thời gian mới được, tuy nhiên tính mạng hắn thì ta đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116671/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.