Trong ánh đèn sáng sủa, đèn kéo quân tinh xảo treo ở dưới trần nhà, hình vẽ “Bát Tiên quá hải” rất sống động. Bức tranh các nhân vật sinh động và đẹp đẽ chậm rãi chuyển động, vầng sáng nhàn nhạt chiếu vào dưới chân Tào Vũ Tình, khiến nàng ta không kìm lòng được dừng chân nhìn một lát.
Nơi này là đại sảnh của Hưng Ninh Viên, là nơi Tần Hòe Viễn ở lại lâu nhất, ngoại trừ thư phòng ở ngoại viện.
Nhưng lại ở với một nữ nhân khác.
Tào Vũ Tình cụp hàng mi dài xuống, hồi lâu mới vòng qua lạc địa tráo tới phòng bên.
Tần Hòe Viễn và Tôn thị một trái một phải ngồi trên chiếc giường La Hán chạm trổ hoa văn như ý đặt bên cửa sổ. Tần Hòe Viễn thản nhiên dùng trà, Tôn thị đeo vòng thanh ngọc ở tay trái đang thưởng thức hạt bí rang trên đĩa, vòng tay bằng ngọc trên cổ tay trắng như tuyết phát ra tiếng va chạm rất nhỏ.
Tần Nghi Ninh nhận ra Tôn thị không vui liền vỗ vai bà trấn an, lập tức đứng bên cạnh Tôn thị, thoải mái ngắm nghía mỹ nhân.
Chiếc bối tử màu lục nhạt phác thảo nên dáng dấp cân đối của Tào Vũ Tình, trên mái tóc dài đen nhánh búi theo kiểu “Đọa mã kế”(1),cài một chiếc bộ diêu bằng vàng cẩn bướm ngọc, bước chân uyển chuyển gót sen, làn váy thướt tha kiều diễm, vòng eo thon thả, đôi môi tươi cười, ánh mắt long lanh hữu tình, tươi đẹp động lòng ngươi như một đóa hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116584/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.