Những lời vừa rồi của Tần Hàn và Tần Nghi Ninh, trong tuyệt vọng mà lại ẩn chứa hứng khỏi, khiến dù các nữ quyến nơi thâm khuê cũng nghe mà nhiệt huyết dâng tràn.
Tâm tình oán giận thay thế cho sợ hãi. Cho dù các chỉ là phận nữ tử yếu nhược, chưa từng thấy thế cục lớn lao phía ngoài, gặp thời khắc thiên hạ đại loạn này đã có phần luống cuống tay chân nhưng vẫn biết lời Tần Nghi Ninh và Tần Hàn vừa nói không hề sai – Họ đều là người Tần gia, trước nay Tần gia chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lý, cũng chưa từng gây chuyện gì làm mất mặt tổ tông. Người Tần gia, cho dùng phải giao ra tính mạng cũng quyết không thể để thế nhân coi thường!
Hoàng đế là hôn quân, chịu vạn người chửi rủa.
Nhưng Tần gia và hôn quân quyết không thể như nhau!
Con người sớm muộn cũng phải chết, chết chỉ là chuyện sớm muộn. Tới thời khắc mấu chốc, để giữ khí tiết, các nàng cũng có thể đánh cược.
Nghĩ thông được những chuyện này rồi, tuy các nàng vẫn còn sợ hãi nhưng đã không đến mức hoảng hốt không thể đứng vững, thay vào đó là nỗi căm giận với hôn quân.
Tần Hàn đã bắt được hàm ý ẩn trong những lời vừa rồi của Tần Nghi Ninh, bèn hỏi: “Tứ muội muội, muội đã nghĩ ra phương pháp cứu Đại bá phụ rồi?”
Lời này vừa ra, lão Thái Quân phút chốc đứng bật dậy.
“Nghi tỷ nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116490/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.