Đương nhiên nàng biết việc hắn từng làm, biết cái tên ngang ngược này đã xông vào cuộc sống nàng một cách không kiêng nể. Song từ khi nhận ra mình không hề ghét điều đó, thậm chí còn chẳng muốn chối từ, nàng đã để tâm tìm hiểu từ nhiều nguồn, biết khi xưa hắn nhập ngũ chỉ vì bị ép buộc, cũng biết hắn vốn trưởng thành dưới sự nuôi dạy vào bảo vệ của nhà ngoại.
Chẳng qua là, ngoại tổ phụ của Bàng Kiêu mở tiệm cơm cũng đâu có nghĩa hắn sẽ biết nấu ăn đâu cơ chứ. Cái tên cường tráng này đã quen ngang ngược cường thế bấy lâu, bảo hắn biết mưu toan tính toán, biết giết người chém xác nàng sẽ chẳng nghi ngờ. Nhưng nàng thực sự không thể tưởng tượng ra nổi dáng vẻ hắn khi nấu bếp sẽ ra sao.
Bàng Kiêu kéo thẳng nàng tới nhà bếp phía sau. Vừa mới tới trước cửa, một mùi thơm nức mũi đã phả ngay vào mặt.
“Mùi thịt bò à?”
“Ừ. Trời đang nóng, ta đã hầm sẵn canh thịt trâu bồi bổ để nguội, đợi lát nữa sẽ nấu thêm mì lạnh cho nàng.”
Vừa nói, cả hai vừa đặt bước vào bếp. Tần Nghi Ninh tức khắc trông thấy cái chậu sứ đặt trên thớt, trong chậu là ít bột đã hòa sẵn.
Bàng Kiêu cầm chậu đi múc nước rửa tay, xong xuôi thì nhấc cái nắp gỗ của cái nồi cỡ bự lên đổ nước vào nồi, đoạn cười bảo: “Nàng chờ một lát, đồ ăn sẽ xong ngay thôi, chỉ lát là ăn được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116454/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.