Máu huyết trong người Uất Trì Yến như đều bị thiêu đốt.
Hắn không phải là trẻ ranh chưa từng trải việc đời, thường ngày cũng không phải là người sa vào nữ sắc không thể thoát ra được. Thế nhưng hôm nay hắn cảm thấy kích thích chưa từng có, chỉ muốn chiếm hữu Tần Nghi Ninh, khiến nàng thần phục hắn, khiến nàng từ nay về sau chỉ có thể nhìn đến hắn, trong lòng chỉ có thể nghĩ về hắn.
Uất Trì Yến ôm chặt lấy nàng, dán sát thân thể của mình vào thân thể mềm mại, xinh đẹp của nàng, khiến đôi môi vừa nóng vừa ẩm ướt chạm vào môi, gò má và cổ nàng, trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc, thấp giọng nỉ non:
“Nghi Nhi, nàng là của trẫm, nàng chỉ có thể là của trẫm. Họ Bàng chẳng qua là một gã thô lỗ, hắn có cái gì tốt kia chứ? Nếu nàng nghĩ tới hắn, đó chính là phản quốc! Nàng cũng biết phản quốc là tội gì chứ? Nghi Nhi, nếu bây giờ nàng hồi tâm chuyển ý, trẫm nhất định sẽ bỏ qua chuyện cũ. Trẫm còn có thể…”
Nói còn chưa dứt lời, Uất Trì Yến chợt cảm thấy trên cổ lạnh lẽo.
Hắn chống hai tay trên mặt đất, đứng dậy, kinh ngạc nhìn người nằm trên mặt đất. Mái tóc dài mềm mại, đen bóng của nàng xõa tung dưới đất, cây trâm bạc vốn cắm trên búi tóc, giờ đang được nàng cầm chặt trong tay, một đầu sắc nhọn đang dí vào cổ họng hắn.
Trong chớp mắt, lửa dục của Uất Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116391/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.