Thấy Tần Nghi Ninh không bước lên đón và nói chuyện với mình trước tiên, lại nhìn ra những cung nhân sau lưng nàng, Tôn thị liền hiểu giờ không tiện để nói chuyện, chỉ đành nặn ra một nụ cười, nói: “Hoàng thượng đích thân hạ chỉ thành lập Huyền Tố Quan, hương khói đương nhiên sẽ rất tốt.”
Hoàng thượng thuận theo ý dân, không tới nửa ngày, tin chắc tin này sẽ truyền ra cho khắp cả thiên hạ cùng biết.
Đến lúc đó trong lòng bách tính thiên hạ tất sẽ được yên tâm, cũng càng thêm tán thưởng Hoàng thượng, địa vị của Huyền Tố Quan cũng theo đó càng được tin phục.
Chỉ cần nghĩ tới phân tích lúc còn ở nhà của Tần Hòe Viễn, rằng Hoàng đế chẳng những lợi dụng chuyện này để kiếm được tiếng thơm mà còn nhân tiện giữ Tần Nghi Ninh ở lại trong nhà tù vàng son này chuẩn bị tới tìm mọi lúc, Tôn thị liền thấy không đáng thay cho con gái.
Lúc này, Tần Nghi Ninh đã lệnh cho Hạnh Vũ và Phất Tuyết.
“Tỳ nữ của ta đã tới, đồ đạc của ta cũng được chở tới đủ, về sau cứ để bọn họ ở lại hầu hạ là được. Các ngươi có thể về cung được rồi.”
Hạnh Vũ, Phất Tuyết, cả Tiểu Ninh Tử và Tiểu Dương Tử đều lộ vẻ khó mà tin nổi.
Còn chưa thấy ai dám thẳng thừng đuổi người do Hoàng thượng phân tới như vậy!
“Hồi bẩm Huyền Tố chân nhân, ý Hoàng thượng là để chúng nô tỳ hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116375/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.