Lão Thái Quân nhận lấy tấm thiếp kia, vẫn chưa mở ra ngay mà cầm lên nhìn kỹ, lại đưa bàn tay đeo nhẫn ngọc bích khẽ vuốt qua, khóe môi nở một nụ cười hài lòng và khoan khoái.
Rốt cuộc vẫn là Mông ca nhi mà bà ta thương yêu nhất có bản lĩnh! Từ khi trưởng tử của bà ta trở về, trong nhà xảy ra chuyện tốt liên tiếp, đầu tiên là chuyển nhà, con trai bà ta được Thánh thượng xem trọng, hôm nay ngay cả giới quyền quý Đại Chu cũng bắt đầu mời mọc, muốn kết giao với nhà bà ta rồi.
Chẳng phải điều này cho thấy, địa vị của Tần gia lại một lần nữa tiến vào hàng ngũ thượng tầng, người nhà bà ta sẽ không cần phải xem chừng sắc mặt người khác mà sống hay sao?
Điều lão Thái Quân sợ nhất đó là Tần gia thất bại ngay trong đời bà ta.
Nếu điều đó thật sự xảy ra, khi nhắm mắt, bà ta không còn mặt mũi nào đi gặp tổ tiên Tần gia nữa.
Hôm nay thì ổn rồi, trong lòng bà ta cũng nhẹ nhõm.
Mọi người thấy lão Thái Quân khẽ vuốt ve tấm thiếp, dáng vẻ còn dịu dàng hơn so với lúc ở bên cháu trai, cháu gái, thì ai nấy đều có chút suy nghĩ.
Tần Nghi Ninh buồn cười lắc đầu, cũng không nói gì, chỉ nghĩ cuộc sống của người nhà lại trở nên ổn thỏa, rốt cuộc tảng đá lớn đè nặng trong lòng lão Thái Quân đã rơi xuống.
Lão Thái Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116158/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.