"Cô nương, ta thấy hôm nay, ngay cả giới hạn cuối cùng, Yên Quận vương phi cũng đã bước qua rồi.” Băng Đường bước tới đỡ cánh tay Tần Nghi Ninh, thấp giọng nói: “Xem ra nàng ta và Cố thị chung sống với nhau trong Vương phủ không được tốt cho lắm.”
Ký Vân cũng nói: “Yên Quận vương cũng có vẻ quan tâm tới việc nạp thê thiếp.”
“Hắn đâu có quan tâm tới chuyện đó. Ta thấy đó là vì hắn không thể quên được cô nương chúng ta thôi.” Băng Đường cười trêu ghẹo: “Nếu Vương gia biết chuyện này, cũng không biết sẽ tức giận đến mức nào.”
Tần Nghi Ninh vừa nghĩ tới phản ứng của Bàng Kiêu khi biết chuyện này, thì không nhịn được nở nụ cười. Trước đây nàng không phát hiện, nhưng ở chung càng lâu, nàng càng nhận ra, trên thực tế Bàng Kiêu là người rất hay ghen. Ở bên ngoài thì hắn cư xử rất ngang tàng, nhưng đối với vấn đề hôn nhân của nàng, hắn lại cư xử rất hẹp hòi, sự tương phản như vậy thực sự rất thú vị.
Tần Nghi Ninh cười lắc đầu, xoay người trở về phủ.
Ai ngờ sự việc diễn ra đúng như câu nói của Băng Đường. Sau khi dùng cơm tối, Tần Nghi Ninh đang ngồi trên giường sưởi, dựa vào chiếc gối to kê sau đầu, đọc sách dưới ngọn đèn, thì từ cửa sổ phía sau tịnh phòng truyền tới một loạt tiếng động rất nhỏ.
Tiêm Vân và Ký Vân đang thêu thùa may vá, nghe tiếng liếc mắt nhìn nhau. Tiêm Vân liền tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116145/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.