Nghe vậy, Lý Hạ Lan lập tức cảnh giác, nhưng trên mặt lại không dám lộ ra chút nào, ngoan ngoãn chớp đôi mắt to làm nũng: “Lan Nhi và Phò mã là phu thê, lời này ai nói mà chẳng giống nhau ạ! Huống hồ, Phò mã kia còn là một tên miệng như hũ nút, chẳng lẽ Hoàng huynh không biết?”
Lý Khải Thiên cười cười, nói: “Thôi, tính muội trẫm còn không biết? Nay thế này mai thế khác, nếu để muội dọn vào phủ Phò mã, không chừng mới bước chân vào đã có người vạch tội Quý Lam rồi. Mà dù gì muội cũng là công chúa, để cho người ta bàn tán sau lưng là không tuân quy củ thì còn ra gì nữa.”
“Hoàng huynh.” Lý Hạ Lan bám chặt tay Lý Khải Thiên, lắc lắc làm nũng, “Hoàng huynh thương Lan Nhi đi mà! Với lại, người ngoài bàn tán thế nào đâu có quan trọng hơn hạnh phúc của Lan Nhi được đúng không?”
Lý Khải Thiên thoáng cau mày, tách tay Lý Hạ Lan ra, trầm giọng nói: “Lan Nhi! Nghe lời! Chẳng lẽ muội còn muốn người xì xào nói chúng ta là vua đất nông dân lên ngôi?”
Tim Lý Hạ Lan run bắn, dù chưa bỏ cuộc nhưng cũng không dám nhiều lời thêm.
Từ khi Lý Khải Thiên lãnh đạo quân khởi nghĩa lật đổ Bắc Ký, những lời bàn tán này chưa từng ngưng đoạn. Dù hôm nay Đại Chu đã lập được bốn năm, ngoài mặt những cựu thần Bắc Ký kia cũng đã quy thuận, nhưng sau lưng vẫn không ít người thầm chê họ không danh chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116127/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.