Tần Nghi Ninh và Tần Hòe Viễn cùng trở về nhà. Dọc đường, vẻ mặt của hai người cũng không biểu lộ rõ ràng, nhưng khi về tới thư phòng ngoại viện, người hầu đã dâng trà xong lui ra, hai người liền bưng chén trà lên, nhìn nhau mỉm cười.
“Vị Lục phu nhân này thực sự quá xung động.” Tần Nghi Ninh lắc đầu nói: “Con cũng không biết nàng ta có thực sự đơn thuần như vậy hay không, nếu thực sự là như vậy, lợi dụng nàng ta, con sẽ có cảm thấy áy náy.”
Tần Hòe Viễn nhấp một ngụm nước trà: “Con gái à, chiếm được lợi như vậy mà còn khoe mẽ, con cũng nên cảm thấy áy náy chứ?”
Bị trêu đùa, Tần Nghi Ninh cười khúc khích.
Nàng rất hiếm khi thấy phụ thân nói đùa.
“Việc hôm nay tiến hành thuận lợi, cũng không biết bước kế tiếp Lục gia sẽ làm cái gì.”
Tần Hòe Viễn nhìn Tần Nghi Ninh một lát, đặt chén trà xuống, gõ gõ lên mặt bàn, một lúc sau mới nói: “Con cần phải cẩn thận lưu tâm một chút, Lục môn thế gia tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ tìm cơ hội gây chia rẽ ta và Thánh thượng. Con là con gái của ta, con cũng rất có thể sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ. Huống chi…”
Tần Hòe Viễn do dự một chút, rồi nói ra suy nghĩ của mình: “Huống chi, vị Lục Nhị gia kia là một người thông minh, việc hôm nay tất nhiên hắn đã đoán được là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116096/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.