Vốn Tần Nghi Ninh còn có thể lạnh nhạt xem cuộc chiến, bởi vì nàng có lòng tin tuyệt đối với thân thủ của mật thám mặt nạ bạc. Nhưng khi giao thủ thật rồi, Tần Nghi Ninh lại cau mày.
Nàng không hề ngờ rằng vị Trình Thượng thư ngang ngược lỗ mãng này lại sẽ có võ nghệ cao cường đến vậy, cả bốn người Kinh Trập liên thủ, vất vả lắm mới ngăn được ông ta.
Trình Thượng thư trợn trừng đôi mắt hổ, dáng vẻ rành rành muốn ăn tươi nuốt sống Tần Nghi Ninh.
Thấy ông ta dũng mãnh như vậy, mấy tên con quan phóng ngựa vừa rồi cũng liền cười lớn, đứng bên cạnh cổ vũ trợ uy. Hình như để lấy lòng Trình Thượng thư, hình như cũng là để chọc giận ông ta mà trong lời nói ngày càng bất kính.
Mắt thấy nhà cửa hỗn loạn, bàn ghế bị đập phá, đồ sứ ly trà cũng bể, tứ tán đầy đất.
Bốn thị vệ của Tần Nghi Ninh tuy có thân thủ tốt nhưng lại vì bài học trước đó mà không dám đả thương mệnh quan triều đình, cũng có chút bó tay bó chân. Mà Trình Thượng thư thì hệt như mãnh thú nổi điên, xông thẳng tới Tần Nghi Ninh như kẻ điên loạn.
Cứ tiếp tục như vậy, nếu Tần Nghi Ninh bị thương, e Trịnh đại nhân càng khó mà bao biện.
Một Trình Việt bị thương đã đủ khiến hắn ta sứt đầu mẻ trán rồi. Dù gì Trình Thượng thư cũng là kẻ ngang ngược thô lỗ, tâm tư vẫn khá dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116083/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.