Chương 392MỜI (1)
Thấy các mật thám yêu quý Tần Nghi Ninh như vậy, Tần Hòe Viễn chắp tay sau lưng đứng hành lang, không kìm được mỉm cười.
Ông cũng không trách Tần Nghi Ninh không bàn bạc với mình về việc này, trái lại cảm thấy mưu trí của con gái càng ngày càng phát huy thuần thục, một biện pháp nhất cử lưỡng tiện như vậy, không phải ai cũng có thể nghĩ ra được.
Tào Vũ Tình đứng ở bên cạnh Tần Hòe Viễn, nhìn gương mặt trông nghiêng đang mỉm cười của ông, cũng mỉm cười nói: “Tứ tiểu thư đúng là hậu sinh khả úy, sau này coi như đại nhân có người kế nghiệp.”
“Đúng vậy.” Tần Hòe Viễn khẽ gật đầu.
Mặc dù ông tiếc nuối mình không có con trai, nhưng hôm nay đã như thế này thì còn cưỡng cầu làm gì nữa?
Hơn nữa, con gái ông vừa xinh đẹp, vừa tài hoa, lại túc trí đa mưu, trọng tình trọng nghĩa, đối với việc triều chính cũng rất nhạy bén, mỗi lần nó phân tích vấn đề, đều khiến ông có cảm giác trước mắt sáng ngời.
Một cô con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện như vậy, nhất định ăn đứt đám nhị thế tổ phóng ngựa chạy bừa trên đường phố. Sinh ra cái loại con trai như vậy thì có gì là hay ho? Có bản lĩnh thì bọn họ cũng sinh được một đứa con gái vừa xinh đẹp, vừa thông minh như vậy đi, đó mới là lợi hại!
Tần Hòe Viễn không kìm nén được niềm vui sướng, mỉm cười đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116072/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.