Chương 396TỨ HÔN
Từ sau khi đến Đại Chu, Tần Hòe Viễn luôn cư xử khiêm nhường, thận trọng làm việc.
Mặc dù được Lý Khải Thiên trọng dụng, nhưng ông luôn cư xử chừng mực, hôm nay vừa lên triều đã bước ra quỳ lạy, hô gọi xin Thánh thượng phân xử, đây là lần đầu tiên Tần Hòe Viễn làm như vậy.
Không chỉ Lý Khải Thiên, mà lúc này cả triều văn võ đều nghi hoặc nhìn về phía Tần Hòe Viễn.
Bàng Kiêu và Lý Khải Thiên liếc nhìn nhau, hai người đều hơi nhíu mày, điềm tĩnh nhìn về phía Tần Hòe Viễn.
Trong lòng Lý Khải Thiên đã có chút suy đoán, nhưng phòng ngừa tình thế không hay, chỉ có thể trầm giọng nói: “Tần ái khanh đứng lên đi, gặp chuyện gì uất ức, khanh cứ nói trẫm nghe.”
Trong thoáng chốc, vành mắt Tần Hòe Viễn liền đỏ lên, chòm râu run run, mắt nhắm chặt lại mới có thể che đi ánh lệ trong tròng mắt, giọng khàn khàn nói:
“Thánh thượng, số thần không có con trai, chỉ có một đứa con gái, lúc nhỏ lại gặp phải biến cố lưu lạc bên ngoài, khó khăn lắm mới tìm lại được. Thần xem nó như báu vật, quý trọng hơn cả mạng sống của mình.”
“Những chuyện trước kia, đều là bất đắc dĩ. Vì trung quân, mà suy cho cùng thì thần có lỗi đối với con gái. Thần thầm nghĩ, sau khi tới Đại Chu, tất cả sẽ là cơ hội mới, đến lúc đó thần sẽ cố hết sức bù đắp cho ái nữ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116064/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.