Chương 413ĐẠI HÔN (1)
Tần Hòe Viễn nhìn ánh mắt như trẻ con chờ kẹo của lão Thái Quân, nhất thời không nói gì.
Yết hầu nhấp nhô một lát, ông mới nói: “Mẫu thân, số sính lễ này, chúng ta không thể giữ lại.”
“Vì sao?” Lão Thái Quân đứng vụt dậy, cất giọng the thé nói: “Có phải là Tôn thị xúi quẩy kia nói gì với con sao? Hôm nay chẳng lẽ ngay cả mẫu thân nói con cũng không nghe sao? Ta nói giữ lại thì giữ lại! Không những cá chiên bé, mà còn có rất nhiều sinh lễ, ta cũng phải giữ lại!”
“Con không quản lý việc nhà, không biết củi gạo quý giá mà! Một nhà đầy người, toàn bộ trông cậy vào một chút bổng lộc là đủ sao? Việc làm ăn buôn bán của Tam đệ con vẫn đang được lần lượt chuyển dời đến bên này, việc làm ăn chịu nhiều tổn thất, con có biết không?”
“Vợ con nói không được là không được sao? Đầu của nó bị lừa đá rồi! Nó không lo, con cũng không lo sao! Nó nói sợ Nghi tỷ nhi tới nhà chồng sẽ bị người ta khinh thường? Thực sự là làm ta cười chết mất! Nghi tỷ nhi đã bị Trung Thuận thân vương cưỡng đoạt từ lâu rồi, chuyện gì nên xảy ra cũng đã xảy ra, nhà chồng đã khinh thường nó từ lâu rồi, chẳng lẽ chỉ vì một chút sính lễ trả về mà bọn họ sẽ coi trọng nó hay sao?”
Tần Hòe Viễn yên lặng nhìn lão Thái Quân, hồi lâu mới nói: “Mẫu thân, lời nói này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116028/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.