Chương 452VẤN ĐỀ LƯƠNG THẢO
Tuy Tần Nghi Ninh là chủ điền trang, nhưng nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của những người mình từng trợ giúp, rốt cuộc nàng cảm thấy yên tâm rất nhiều.
“Ân công, sao ngài đích thân tới vậy? Xảy ra động đất, đường không dễ đi chút nào!” Trương trang đầu nói.
“Đúng vậy đó ân công, dọc đường nguy hiểm như vậy, hơn nữa chắc ngài không biết, động đất cứ vài ngày lại diễn ra một trận, có trận lớn, có trận nhỏ, cũng không biết chuyện gì xảy ra.” Đinh thị, vợ của Trương trang đầu nói.
Tần Nghi Ninh thân mật hỏi: “Điền trang chúng ta vẫn ổn chứ? Có ai bị thương không?”
“Ài, có mấy căn nhà bị hư hỏng, làm mười người bị thương, còn có một bà già bị xà nhà rơi trúng, chết ngay tai chỗ.”
Tần Nghi Ninh thở dài nói: “Thiên tai nhân họa xảy ra, người chịu khổ luôn là dân chúng.”
Đinh thị nói: “Ân nhân lòng dạ thiện lương, trước kia chúng tôi có thể giữ lại mạng nhỏ, cũng đều nhờ ở ngài. Bọn chúng tôi được sắp xếp ở trong điền trang, có cơm ăn, có áo mặc, có nhà ở, bình an sống qua năm đó, như thế đã là may mắn cho chúng tôi lắm rồi. Ân công đã tận lực vì chúng tôi, ngài cũng đừng đau lòng nữa.”
Trương trang đầu cũng nói: “Đúng vậy, điền trang của chúng ta coi như cũng đỡ một chút. May mà nhà ở do Chung đại chưởng quỹ cấp cho chúng tôi đều chắc chắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3115954/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.