Chương 486CỐ NHÂN
"Chết?” Thiếu niên chớp mắt không dám tin, lắc đầu nguầy nguậy, “Không thể nào, cha mẹ ta đều rất khỏe mạnh, không thể chết được. Khả Hãn hãy làm việc tốt, thả họ ra đi!”
A Na Nhật giễu cợt: “Một đám phế vật thua trận! Bọn chúng chết hết rồi. Là tự bọn chúng vô dụng, đi theo bản Hãn ra ngoài đi săn thì lại bị sói hoang cắn chết. Đối với loại người như thế, bản Hãn cũng không còn lời nào để nói nữa. Các ngươi tránh ra, nếu không ta cũng cho cả các ngươi tới nuôi sói, hội ngộ với cha mẹ của các ngươi!”
Bị sói cắn chết rồi?
Sắc mặt hết thiếu niên đều mất hết màu sắc, ánh mắt thẫn thờ, rõ là đã sợ hãi không biết trời trăng gì nữa.
Người lớn tuổi hơn nhìn A Na Nhật, đứa nhỏ hơn thì vươn dài cổ ngóng vào trong đội ngũ, hiển nhiên là cố gắng tìm người, vẫn mong lời A Na Nhật nói chỉ là lời nói chơi.
Những bách tính Tác - ta vây xem ngày càng nhiều, cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Tần Nghi Ninh thì đã hiểu rõ nhờ lời giảng giải của Lục Hành.
Nhìn hai thiếu niên mất đi cha mẹ kia, trong lòng Tần Nghi Ninh hết sức khổ sở.
A Na Nhật thực sự quá tàn nhẫn. Vốn dĩ, những nô lệ đó đã có thể không chết.
Tần Nghi Ninh không phải người lòng dạ đàn bà, nàng cũng hiểu là tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3115888/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.