Chương 529CHĂM SÓC
"Nhưng ở trong sa mạc này, nhìn ngút tầm mắt cũng không thấy được điểm nào khác, rốt cuộc bao giờ mới tới đầu cùng đây.” Cáp Nhĩ Ba La thực sự khó xử.
Tra Can Ba La thì híp mắt nhìn về cát bụi bị cuồng phong thổi khắp trời đằng trước, trong lòng không khỏi sinh ra mấy phần cảm giác tuyệt vọng.
Bất kể là ai, ở trong hoàn cảnh không ngừng bôn ba, không biết tương lai của mình ở nơi nào, cũng không biết bao giờ mới có thể đi ra khỏi một vùng hoang vu này đều sẽ cảm thấy tuyệt vọng.
Thậm chí họ đã từng nghĩ không chỉ một lần, rằng chẳng lẽ mình sẽ thật sự không thể ra khỏi vùng sa mạc này? Tất cả tộc nhân bọn họ chẳng lẽ đều phải chôn thây nơi đây?
Lục Hành đi tới bên cạnh xe ngựa, chỉnh sửa lại lớp khăn quàng che cát bụi đang trùm trên miệng mũi Tần Nghi Ninh. Nhìn nàng ngủ mê man, đôi mi dài như cánh bướm vô thức run run theo từng nhịp thở, lại nhìn đôi má hốc hác của nàng, trong lòng lại không nén được sự buồn bã.
Hắn phải làm sao mới có thể cứu nàng đây?
Cho dù không có được tình yêu của nàng, hắn cũng không thể trơ mắt nhìn nàng chết trước mắt mình được!
Ánh mắt Lục Hành thực sự quá mức lo lắng và đau thương, khiến cả những người bên cạnh nhìn thấy cũng bị lây sự thương xót.
Sau tháng ngày sớm chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3115800/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.