"Chào buổi sáng."
Lâm Thi Dĩnh mơ màng đứng ở dưới nhà đợi xe đưa rước.
Mới vừa mở cửa, vốn định lao vào ôm người trước mặt nhưng bởi vì trạng thái mơ màng của đối phương mà dừng lại.
"Chị Winnie, chị...là hôm qua đi ăn trộm nên không ngủ hả?"
"Không có...chị muốn ngủ một chút, đến nơi thì gọi chị." Lâm Thi Dĩnh đi tới chỗ ngồi, đeo tai nghe nhắm hai mắt.
Đối với một màn biểu hiện lạ mấy người trong xe, Quý Hân Di trừng mắt nhìn, "Sao em có cảm giác là các chị càng nghỉ càng mệt vậy? Từng người lên xe đều lăn ra ngủ." Nhìn bốn người ngủ bù ở phía sau xe, Quý Hân Di mơ hồ hỏi.
"Các cô ấy chính là ni cô trong am miếu đấy" Quách Vũ Nhàn ngồi cạnh Quý Hân Di, không ngừng di chuyện điện thoại, nỗ lực tìm được vị trí chụp tốt nhất.
"Ý gì?"
"Chính là a~..." Rốt cuộc cũng tìm được nơi nhét bốn người sau lưng vào cùng một khung ảnh. Quách Vũ Nhàn vung tay cười quyến rũ, rồi dùng tốc độ ánh sáng tung ảnh vừa chụp lên mạng.
"Chính là không biết hưởng phúc."
Ba người kia đi đâu, Lâm Thi Dĩnh không biết, nhưng cô là một đêm lo lắng đến nỗi sáng sớm mới ngủ được.
Lại nói tới tối hôm qua, đánh Trịnh Đới Hào một đánh xong Lâm Thi Dĩnh đi như chạy trốn. Sau đó mới phát hiện chính mình thật anh dũng mới dám hành động như vậy.
Tên gọi tắt chính là, không có não.!
Nếu có người nhận ra mình thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-yeu-nghiet-nay-la-cua-toi/2642429/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.