Lâm Thi Dĩnh đang rất mất bình tĩnh, vô cùng mất bình tĩnh, đặc biệt là khi nhìn tư tế ăn uống tao nhã vô cùng chết tiệt của người trước mặt, thì cô lại càng thêm bực bội. Có trời mới biết tại sao cô lại nhất thời động kinh mà mời đối phương đi ăn cơm.
Hơn nữa bây giờ đã rất trễ rồi, nên đại đa số các quán ăn đã đóng cửa, cho nên bọn họ chỉ có thể chọn đại một quán lớn ven đường.
Cô! Đội trưởng Ry! Hừng đông ở ngoài đường! Sáng mai không biết cáo bao nhiêu bài báo xuất hiện, đại minh tinh! mời Hàn Duẫn Nghiên ăn cơm quán ven đường.!
Bao nhiêu cái chấm than là biểu hiện cho bao nhiêu phiền muộn và bi oan của cô.'Bà chủ, thêm một phần nữa."
Nghe như vậy, Lâm Thi Dĩnh nhíu mày nhìn quái thú Hàn Duẫn Nghiên.
"Hàn Duẫn Nghiên, cô chết đói hả?? Đây là gọi món lần thứ ba rồi đấy."
Hàn Duẫn Nghiên nhún nhún vai,dáng vẻ dửng dưng "Thì sao, chị đây ăn không mập được đâu."Cho dù là thiên địch của nhau, nhưng hiện tại cô lại không thể làm gì được yêu nghiệt trước mặt, Lâm Thi Dĩnh nghĩ, nếu thực sự có thể bóp chết yêu nghiệt này, là đã làm phúc cho chúng sinh trong thiên hạ nha~
Hàn Duẫn Nghiên lúc này mới chú ý đến Lâm Thi Dĩnh nãy giờ không có đụng đũa "Sao vậy? Cô không ăn sao?"
Nàng còn tốt bụng gấp một miếng gà rán đưa lên trước mặt Lâm Thi Dĩnh "Không cần giữ kẻ với tôi, tướng ăn của tôi đâu phải cô chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-yeu-nghiet-nay-la-cua-toi/2642422/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.