"..." nhìn chầm chầm phía trước mặt, Lâm Thi Dĩnh bây giờ giống như người đang say xe.
Cô cảm thấy thân thể rất mệt mỏi, mí mắt chỉ muốn nhắm lại thôi, rất nặng nề.
Quách Vũ Nhàn là người đầu tiên kết thúc việc quay chụp, nhìn thấy Lâm Thi Dĩnh đang không ngừng đỡ trán lấy lại tinh thần.
Đúng vào thời điểm Lâm Thi Dĩnh sắp gục đầu thì Quách Vũ Nhàn đi tới.
"Chị bị sao vậy?"
Nghe được âm thanh, người đang muốn ngủ lập tức ngẩng đầu, gắng gượng mở mắt.
Lâm Thi Dĩnh quay đầu "Hai người xong rồi?"
Chu Kiều Lâm yên lặng gật gù, không nói câu nào đi về phía Lâm Thi Dĩnh cầm lên chai nước.
"Haiz~ vậy tới lượt chị." Lâm Thi Dĩnh lười biếng lắc người, chuẩn bị đứng lên lại bị một cánh tay đè xuống.
"Không cần gấp như vậy đâu, đạo diễn nói muốn chỉnh lại background một chút."
Quách Vũ Nhàn cúi người xuống, khoát tay lên vai Lâm Thi Dĩnh, giọng điệu vừa ám muội vừa nguy hiểm.
"Tối qua á, tui nhớ là tui có nhìn thấy cái gì đó nha~ Winnie của chúng ta tối qua như thế nào, mau mau nói cho tui nghe đi nà."
Lầm Thi Dĩnh lườm một cái, không chú ý tới chai nước trong tay người đối diện đã dừng lại từ lúc nào.
"Thấy cái đầu cô, cả đêm chế đây không được ngủ rồi đó.! Giờ mệt muốn chết nè. =="
"Chời! Mấy người làm cái gì vậy? Kích động như vậy luôn đó hả?" Nghe thông tin quá ư là kịch tính này, mắt của Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-yeu-nghiet-nay-la-cua-toi/2642372/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.