Từ sau ngày đó hai người Hàn Lâm không có gặp nhau nữa, cả hai đều tập trung vào công việc của chính mình.
Lâm Thi Dĩnh và động đội chính thức bước vào thời kỳ quảng bá album, nào là show âm nhạc, show thực tế, đủ thứ loại chương trình phải chạy, chân vừa buốc xuống đất là đã phải chui vào xe, một ngày 24 tiếng, xin lỗi, xài không có đủ.
Còn phần Hàn Duẫn Nghiên, sau hai ngày nghỉ ngơi, nàng lại tiếp tục lao vào lịch trình địa ngục, bay tới bay lui trên bầu trời còn hơn cả chim, tuy là lộ trình ngắn nhưng liên tục, về nhà còn phải ôn đủ thứ sách vỡ, kỳ sát hạch còn chưa tới một tháng nữa.
Vì vậy nên hai người có thể nghe được tiếng mở cửa của đối phương đã là điều rất xã xỉ rồi, huống chi là được trông thấy nhau, hai người bây giờ giống như hai đường thẳng song song, không thể cắt nhau ở bất kỳ điểm nào.
Có điều ý, sự thật đôi khi không phát triển theo hình huồng này.
Bây giờ là thời buổi công nghệ, điện thoại đâu chỉ để check-in hay chụp ảnh, đúng không?
Vì vậy nên Hàn Duẫn Nghiên đã vô số lần đội ơn người đã phát minh ra đồ vật vĩ đại này, làm nàng có thể thuận lời đem sự tồn tại của mình xâm nhập vào cuộc sống của Lâm Thi Dĩnh.
Còn Lâm Thi Dĩnh đối với người đã phát minh ra điện thoại lại là vừa yêu vừa hận.
Thật ra hai người trò chuyện qua điện thoại, câu trước câu sau đều là trêu chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-yeu-nghiet-nay-la-cua-toi/2642346/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.