Sáng sớm, trời âm u mịt mù, mưa nhỏ lất phất. Dưới thời tiết này, chuyến bay RG 709 từ Châu Âu đáp xuống sân bay.
Thời gian dài bay trên không trung, ai cũng sẽ mệt mỏi, quá trình bay cũng chưa từng có một phút nào được nghỉ ngơi, vậy nên ai cũng sẽ vật vờ như người chết. Hàn Duẫn Nghiên so với mấy người còn lại còn mệt mỏi hơn, Cất bước đi trong sân bay, nàng có thể cảm nhận được hai mí mắt của nàng cứ muốn nhắm tịt.
"Ơ, hiếm thấy không móc điện thoại ra nha." Người nói là Lâm Nhã Cầm, cô giả vờ nhạo báng.
Hàn Duẫn Nghiên trong lúc đối phương trêu đùa lấy ra điện thoại, nở nụ cười "Nhã Cầm không nói tớ cũng quên mất."
Lâm Nhã Cầm vô cùng xem thường vẻ vờ thục nữ kia, có quỷ mới tin nàng, mỗi lần hạ cánh là lập tức cầm điện thoại đi băng băng.
Bảy giờ rưỡi sáng, Hàn Duẫn Nghiên bấm dẫy số quen thuộc.
Nàng tắt điện thoại từ hôm qua, tính đến bây giờ đã là 13 tiếng.
"Tu Tu Tu"
Trong loa phát ra âm thanh đơn điệu.
"Sao? Không ai nghe máy hả?"
Lâm Nhã Cầm nhìn thấy Hàn Duẫn Nghiên phiền muộn cúp điện thoại.
"Ừm, người ta rất bận."
"Mới có bảy giờ, có phải ngôi sao minh tinh gì đâu mà bận bịu."
"Công việc mà, hơn nữa người ta cũng tích cực lắm." Lời này được nghiến răng nghiến lợi phun ra.
Lâm Nhã Cầm vờ như đã hiểu "Đàn ông mà, ai cũng muốn lấy sự nghiệp làm trọng."
Không.!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-yeu-nghiet-nay-la-cua-toi/2642333/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.