Hàn Duẫn Nghiên từng yêu Liễu Chân, yêu sâu đậm, yêu đến đau lòng. Nàng từng vì một ánh mắt một nụ cười một cử chỉ của cô mà vui vẻ, cũng sẽ vì hết thẩy mà thương tâm. Liễu Chân muốn có một gia đình bình thường, có thể kết hôn, sinh hài tử và nhất là không cần phải hứng chịu ánh mắt của người đời, những thứ đó nàng cho không được, thứ nàng có thể cho chỉ có tình yêu. Vậy nên khi Liễu Chân nói với nàng những ước muốn của cô, nàng chọn cách rời đi, nàng không chấp nhận nổi mối quan hệ dây dưa không rõ ràng, càng không chịu nổi bản thân sẽ là người chen ngang ngay cả khi nàng là người đến trước.
Khi nàng gặp lại Liễu Chân ở quán bar, khi Liễu Chân đi theo nàng vào nhà vệ sinh rồi ôm nàng, những điều đó nàng từng mơ đến triệu lần, chỉ là cảm giác không giống. Một chút cũng không giống, nàng hỏi, "Còn Trịnh Đới Hào thì sao?" Nàng cảm nhận được Liễu Chân khi ấy thoáng run rẩy, có lẽ nếu không đứng đối diện với Liễu Chân, có lẽ nếu không có Liễu Chân ở đó, nàng sẽ khóc.
"Liễu Chân, đừng ép tôi hận cậu." Liễu Chân là một phần của nàng, nàng chưa từng chối bỏ, dù có cho nàng chọn lại bao nhiêu lần nàng vẫn sẽ chọn Liễu Chân, chọn khoảng thời gian tốt đẹp đó. Lúc đó nàng cảm nhận được sự sụp đổ mất mát trong mắt Liễu Chân. Chỉ là...ngoại trừ buông tha cho mình nàng còn có thể làm gì khác?
Vô tình gặp Liễu Chân ở sân bay là điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-yeu-nghiet-nay-la-cua-toi/2642242/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.