🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Nhiên Nhiên?" Giang Ngu không xác định mà nhìn Trình Tô Nhiên.

"Hửm?" Trình Tô Nhiên ngẩng đầu, dường như là không có việc gì mà cười cười, "Làm sao vậy?"

Giang Ngu đạm đạm cười, "Không có việc gì."

Cô ấy ôm hộp giày đi tới cửa, ném nó vào trong núi đồ sắp vứt đi, xoay người liền nhìn thấy Trình Tô Nhiên cầm lấy giẻ lau đã vắt khô đang cẩn thận lau bụi phủ, cô ấy cũng thoáng buông tâm, tiếp tục bận việc.

Toàn bộ buổi sáng Trình Tô Nhiên cũng không nói gì nữa.

Hai chữ "Bảo bối" quanh quẩn ở trong lòng, cũng không đau đớn nhưng lại toan toan trướng trướng, tựa như bị một tảng đá nặng trĩu đè lên.

Mấy năm nay, cô hoàn toàn biến mất trong thế giới của Giang Ngu, ngay cả Kỳ Ngôn và Lục Tri Kiều cũng cắt đứt liên lạc. Ngẫu nhiên thời điểm nhớ tới Giang Ngu cũng sẽ nghĩ đến Kỳ Ngôn, người bạn gái duy nhất kia.

Đã từng là ghen tị của cô, hiện tại lại là tò mò của cô.

Không biết bộ dạng yêu đương trước kia của Giang Khả Khả là như thế nào?

Cô cũng chưa từng gọi cô ấy là "Bảo bối".....

Lúc dọn sạch nhà kho cũng đã là giữa trưa.

Mấy thứ muốn vứt được chất chồng như núi ở trước cửa nhà kho, có mấy món ngay cả đóng gói cũng đã bị tháo mất, hoàn toàn đều là đồ mới, đôi giày cao gót màu đen sơn đế hồng kia ở trong số đó phi thường chói mắt. Giang Ngu liên hệ với người thu gom rác thải tới cửa thu rác, thứ đầu tiên xách lên chính đôi giày kia,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-tam/1032615/chuong-119.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.