Đây là cảnh cáo.
Bên trong đôi mắt tựa hồ sâu kia là một mảnh hàn ý, ẩn ẩn hàm chứa tức giận, cả người Trình Tô Nhiên cứng đờ, tay chân lạnh lẽo, môi ngăn không được mà run rẩy.
Trong nháy mắt kia cô nhớ tới thân phận của mình-----
Một con chim hoàng yến.
Một tiểu sủng vật không có tư cách yêu cầu bất cứ thứ gì đối với kim chủ.
Trong đầu Trình Tô Nhiên ầm ầm vang lên, chỉ nghe thấy có thứ gì đó "bang " một tiếng bị đánh đến vỡ nát, có một cái tay vô hình túm lấy cô lôi xuống.
Rơi vào một hồ băng lạnh lẽo.
Thế giới hiện thực phù phù trầm trầm, đây mới chính là nơi vốn thuộc về cô.
Thì ra tất cả chỉ là một giấc mộng.
"Thực xin lỗi...." Trong cổ họng Trình Tô Nhiên phát ra thanh âm nức nở tựa mèo nhỏ kêu, một cổ chua xót thẳng bức lên hốc mắt, cô không nhịn được, muốn quay mặt tránh đi nhưng đã quá muộn, nước mắt cứ như vậy ào ạt chảy xuống.
"Thực xin lỗi.....chị.....xin, xin lỗi....."
Cô hít thở thật sâu, có rất nhiều lời muốn nói lại chỉ biến thành thực xin lỗi, lông mi bị nước mắt thấm ướt, đen láy sáng trong, có mấy sợi dính lại với nhau, trên má là nước mắt oánh oánh.
Mắt, mũi hồng thành một mảnh.
Giang Ngu không biết rằng một câu nói của mình lại có lực sát thương lớn như vậy, nhất thời bó tay không có biện pháp, đáy lòng dâng lên nhàn nhạt hối hận, rồi lại không muốn lập tức qua hống cô, cô ấy đem Trình Tô Nhiên đẩy sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-tam/1032523/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.