Mấy ngày nay, Lăng lão gia có thể cảm giác được Lăng Duệ thái độ hòa hoãn không ít, ông cũng hi vọng Lăng Duệ có thể sớm cùng nam nhân hòa thuận. Mà khi nhìn thấy Lăng Tịch, Lăng Duệ lại cố ý làm bộ như lạnh lùng, làm cho ông buồn cười đồng thời, lại rất bất đắc dĩ.
"Lăng Tịch, đi bên này."
"À, được."
Lăng lão gia nhắt nhở nam nhân mới phục hồi tinh thần lại, gật gật đầu, giúp đỡ Lăng lão gia đi vào đúng phòng.
Trong lúc bác sỹ cùng Lăng lão gia trao đổi, nam nhân cũng đứng ở một bên im lặng lắng nghe. Còn Lăng Duệ, thì đi ra cửa sổ, chơi với mấy chậu hoa, để cho hết thời gian.
Bởi vì Lăng Duệ đứng không xa, cho nên nam nhân cũng rất dễ dàng nhìn thấy Lăng Duệ. Nhưng mà chỉ nhìn thấy phía sau lưng.
Tiểu Duệ.
Nam nhân rất hi vọng, giờ phút này Lăng Duệ có thể quay đầu lại nhìn mình một cái.
Nam nhân mất mát kéo kéo khóe miệng, vừa định phải thu hồi tầm mắt, lại nhìn thấy Lăng Duệ xoay người, bốn mắt trực tiếp nhìn nhau. Bất quá chỉ dừng lại vài giây, Lăng Duệ lại đem tầm mắt dời về phía khác.
Ai da...
Ngồi phát ngốc hồi lâu, nam nhân bị Lăng lão gia đẩy tỉnh, ý bảo cuộc trò chuyện với bác sỹ đã xong rồi, có thể đi về.
Đi ra khỏi văn phòng, nam nhân vừa định đưa Lăng lão gia lên xe, sau đó lại về nhà, lại bị Lăng lão gia đột nhiên cản lại.
"Lăng Tịch, nếu ta đã đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880379/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.