"Sao dẫn ta tới nơi này?"
Nơi này là một khu phố ăn vặt lâu đời, tất cả đều là món ăn vặt, cũng không có tiệm cơm.
"Con muốn ăn thứ này đó mà, thật lâu không có ăn lại rồi."
Lạc Phi cười lôi kéo cánh tay Lăng Tịch, mang đi đến quán mì lạnh. Gọi hai bát, Lạc Phi đem ghế lau lau một lần, mới để cho nam nhân ngồi xuống.
"Ba, còn nhớ không? Lúc nhỏ chỉ cần người đi viện mồ côi, sẽ dẫn con tới bên này ăn cái gì đó."
"Nhớ rõ, mỗi lần con đều đã ăn rất nhiều, có một lần, con ăn nhiều đến nỗi thiếu chút nữa phải đi bệnh viện."
Nghĩ đến Lạc Phi ngày trước, nam nhân mỉm cười.
"Ba, người sao lại nói chuyện mất mặt như vậy."
"Ha ha."
Nam nhân lấy hai cái ly rót nước, lại đưa một ly cho Lạc Phi,
"Phi Phi, con công việc bận thế nào?"
"Còn phải vất vả nhiều, bất quá về sau qua một thời gian ngắn nữa, con sẽ bớt thời giờ về nhà với người một chút, sẽ không lại mất tích giống như trước đây, miễn cho người lo lắng."
Tuy rằng Lạc Phi cùng nam nhân cảm tình luôn luôn rất ổn định. Đã vài năm không liên hệ cũng không có bởi vì vậy mà trở nên xa lạ. Nhưng từ sau khi trở về, Lạc Phi phát giác, nam nhân bên người cũng không phải chỉ có một mình, nam nhân chú ý cũng không phải chỉ đặt ở trên người của hắn. Cho nên, phải coi chừng nam nhân, miễn cho đúng lúc mình không ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880266/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.