"Vâng, em chờ một chút."
Lăng Gia An nhìn Lăng Tịch một cái, sau đó đi đến một bên thay Phương Văn rót nước.
"Lăng Tịch, anh vừa rồi cùng Gia An tán gẫu cái gì vui như vậy?"
"À... Tùy tiện nói vài câu, không có cái gì đặc biệt."
Nam nhân thuận miệng lên tiếng, sau đó xoay người kéo một cái ghế ngồi xuống, lấy một cuốn tạp chí giở ra xem.
Thấy nam nhân không muốn cùng với mình tiếp tục nói chuyện, Phương Văn không thú vị đánh giá nam nhân vài lần, sau đó quay đầu đi đến cùng Lăng Khả Hinh tiếp tục nói chuyện, không có để ý tới nam nhân.
Một lúc sau Lăng Duệ cùng Phương Tuyết Nhi đến.
"Ngại quá, chúng con đi nhầm chỗ, để cho các người đợi lâu."
Vừa vào cửa, Phương Tuyết Nhi liền áy náy nói, sau khi nói xong, Phương Tuyết Nhi cúi đầu thè lưỡi, thẹn thùng nhưng mọi người đều chỉ nhìn nhau cười.
"Không có việc gì, đã tới là tốt rồi."
Lăng lão gia hướng Phương Tuyết Nhi vẫy vẫy tay, ân cần nói. Phương Văn cùng Lăng Khả Hinh xum xuê tán dương Tuyết Nhi.
Nhìn đến gia đình ấm áp kia, Lăng Tịch thất thần làm rơi tạp chí trong tay. Cũng may không có khiến cho người một nhà kia chú ý.
Nam nhân lại càng cảm thấy được chính mình dư thừa. Biết mình đến chính là để làm nền vậy mà vẫn cố tình đến đây. Tuy rằng đã tự nhủ với lòng mình phải cách xa Lăng gia một chút, nhưng một lần lại một lần, đều thất bại, lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880262/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.