Nghe Lăng Tịch nói như vậy, Bạch Tiểu Hàn gật gật đầu, sau đó ra khỏi phòng bếp ngồi đợi.
Khi tất cả các món làm xong, đều được bưng ra ngoài, Bạch Tiểu Hàn nhỏ giọng thỉnh cầu,
"Ba, đói bụng, chưa thể ăn cơm sao?"
"Tiểu Hàn, hiện tại khách còn chưa có đến, chờ một chút được không? Nếu đói, uống một chén canh cá lót bụng trước nhé."
"Thôi chờ một chút cũng được."
Nghĩ đến nam nhân đã nói cần tiếp đãi khách, Bạch Tiểu Hàn xoa xoa bụng đáp
"Vâng, Tiểu Hàn ngoan."
"Ba, vậy khi nào thì họ đến vậy?"
"À... Ta gọi điện thoại hỏi một chút."
Tần Tường chỉ nói muốn tới dùng cơm, cũng không nói thời điểm đến. Nhìn Bạch Tiểu Hàn, nam nhân quyết định gọi hỏi Tần Tường.
Nam nhân gọi nhưng không ai bắt máy. Ngược lại nghe được tiếng chuông càng ngày càng gần. Rất nhanh, ngoài cửa truyền đến vài tiếng đập cửa.
Cửa vừa mở ra đã thấy Tần Tường mặt nhăn nhó.
"Được rồi đến rồi gọi cái gì? Ta không phải đến đây rồi sao?"
Nhìn trong tay Tần Tường là cái điện thoại đang reo, nam nhân không biết nói gì.
" Anh im lặng đi."
Mạn Ny lấy khuỷu tay chọc vào Tần Tường, sau đó cười cùng nam nhân giải thích:
"Để bá phụ đợi lâu? Thật ngại, bởi vì nhất thời nghĩ đến muốn tới, cho nên cũng không có chuẩn bị cái gì, vừa rồi tùy ý mua vài thứ, hy vọng người không phiền lòng."
Nói xong, Mạn Ny từ tay Tần Tường lấy cái túi to đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880149/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.