Lăng Khả Hinh là đem hết toàn khí lực tát làm cho Lăng Tịch mặt lệch một bên, khoang miệng nổi lên một cỗ hương vị mằn mặn, trên mặt cũng bị móng tay cắt một đường, mang đến đau đớn.
Lăng Khả Hinh lắc lắc lòng bàn tay, căm giận mắng một câu,
"Tiện nhân!"
Nghe được Lăng Khả Hinh trong miệng nói câu " tiện nhân ", nam nhân nắm bàn tay lại nhẹ rung động vài cái, sau đứng lên, run run.
Phía xa xa có những người tụ lại xem náo nhiệt, nam nhân đã không thèm để ý, chỉ là bên cạnh những người quen thuộc này, đã đủ để cho nam nhân cảm thấy lạnh người.
"Khả Hinh, đủ rồi, đừng náo loạn nữa."
"Ba! Người cũng giúp đỡ tiện nhân này, hắn chẳng qua là một người ngoài mà thôi, sao các người lại nói đỡ cho hắn?"
"Lăng Khả Hinh, đủ rồi!"
Nhìn Lăng lão gia tức giận, Lăng Khả Hinh hơi chút sửng sốt, nhưng rất nhanh, liền phản ứng lại,
"Ba, người la mắng con! Vì tiện nhân la mắng con!! Con mới là con của người biết không?!"
Thấy Lăng Khả Hinh không chịu yên tĩnh, ông giơ tay lên quăng cho Lăng Khả Hinh một cái bạt tai, đôi môi vì tức giận mà không ngừng run run.
"Ba..."
Trên mặt truyền đến đau đớn làm cho Lăng Khả Hinh không dám tin, gọi Lăng lão gia một tiếng, ánh mắt đầy khiếp sợ. Rất khiếp sợ, đồng thời, cũng rất ủy khuất.
Nghe được Lăng Khả Hinh giọng có chút run rẩy, lại nhìn có vẻ khiếp sợ, Lăng lão gia hơi chút chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880143/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.