Đem bát canh cẩn thận để tại đầu giường, Lạc Phi cúi xuống vươn tay sờ mặt Lăng Tịch
"Ba."
"Ừ."
Cảm giác được Lạc Phi chạm đến, nam nhân từ từ mở mắt ra, đáp lại Lạc Phi một tiếng.
"Đến ăn một chút gì, đừng để bị đói."
"Hả?"
Ngửi được mùi canh thịt, nam nhân đem tầm mắt chuyển qua cái bát để ở một bên, sau đó nhỏ giọng hỏi,
"Con làm nó?"
"Dạ."
Nghe được nam nhân hỏi, Lạc Phi có chút ngượng ngùng gật đầu
"Lần đầu tiên làm, cũng không biết có khó uống hay không. Người thử một chút đi, nếu khó uống, cũng đừng uống ngay. Người nói cho con biết người muốn ăn cái gì, con đi ra ngoài mua về."
Dù sao, hắn cũng đói, vẫn là phải đi ra ngoài tìm món gì ăn.
"Phi Phi làm sẽ không khó uống."
Nam nhân đưa tay từ bên trong chăn ra cầm lấy tay Lạc Phi, có chút lo lắng lật xem,
"Có bị thương hay không?"
"Không sao, để con đút người."
Lạc Phi rút tay ra, sau đó đem nam nhân nâng dậy, lấy cái muỗng mút canh đưa đến bên môi,
"Cẩn thận nóng."
Nói xong, Lạc Phi cẩn thận thổi thổi.
"Được."
Nhìn hành động Lạc Phi, nam nhân chậm rãi nở nụ cười, ngậm cái muỗng Lạc Phi đưa đến.
Tuy không đẹp, nhưng hương vị hoàn không có tệ. Đối với người không biết nấu cơm mà nói, có thể làm đến nước này, đã là rất tốt. Dù sau, đây là tâm ý của Lạc Phi cũng đã làm nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880121/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.