Lăng Tịch cảm thấy khó chịu, buồn nôn. Trong xe lại chật chội, đủ loại mùi khó ngửi. Dù tận lực kềm nén không cho mình nhổ ra nhưng vẫn không được.
Đến trạm kế tiếp nam nhân đã lao xuống, tìm một thùng rác bắt đầu phun nhổ. Món ăn của Bạch Tiểu Hàn có lực sát thương thật lớn. Nam nhân mặc kệ ánh mắt những người đi đường nhìn mình, chỉ tập trung ói. Đợi đến khi không còn gì trong bụng nữa, nam nhân vô lực ngồi trên vĩ hè híp mắt nghỉ ngơi.
Khi thấy khoẻ hơn một chút nam nhân mới lên một chiếc xe khác đến chỗ làm.
Vừa vào sảnh KTV, nam nhân đã thấy có người chờ sẵn. Gương mặt hắn rất nghiêm túc
"Hiện tại là mấy giờ?"
Người mặc đồ tây khó chịu nhìn nam nhân.
" Lần sau nhớ đến sớm một chút, đừng đến muộn"
" Dạ"
"Nhanh lên đi"
Người kia bước rất nhanh làm nam nhân vất vả đuổi theo. Hôm nay nam nhân được dẫn đi phòng thay quần áo ngược lại đường hôm qua. Đồng phục cũng khác hoàn toàn, đúng là đồng phục nhân viên quét dọn. Nam nhân thấy thực vừa lòng.
"Chạy nhanh vào đổi đi"
Sau khi thay đồng phục xong, nam nhân muốn gọi, nhưng lại không biết người kia tên gì, đành có chút xấu hổ cười hỏi
"Còn không biết tên anh "
" Gọi ta Văn ca"
" Vâng Văn ca"
Văn ca không thiện cảm với mình khiến cho nam nhân bất đắc dĩ cười khổ.
Văn ca thấy nam nhân chậm chạp nên bắt lấy cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880031/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.