Lăng Tịch mời Lạc Phi ngồi xuống, sau đó nhìn quanh bốn phía, không có nhìn thấy Trọng Thần liền mở miệng hỏi Tiểu Hàn,
"Tiểu Hàn, Trọng thúc đâu?"
" Chú ấy có điện thoại liền đi về, để cho con đi ngủ sớm một chút "
Bạch Tiểu Hàn thoáng mếu máo,
"Thế nhưng ba còn chưa có trở về, con ngủ không được."
"Ba không phải đã trở về rồi sao?"
Nam nhân nhéo nhéo hai má Tiểu Hàn, sau đó chỉ hướng Lạc Phi,
"Tiểu Hàn, gọi anh đi."
"Á"
Bạch Tiểu Hàn lên tiếng, sau đó theo ngón tay nam nhân nhìn về phía Lạc Phi, khi nhìn thấy Lạc Phi nhìn mình mỉm cười, Bạch Tiểu Hàn cũng cười với Lạc Phi một cái, ngọt ngào kêu một tiếng,
"Anh."
"Tiểu Hàn ngoan."
Lạc Phi thân thiện gật đầu, đáy mắt hiện lên thần sắc khả nghị. Trước mắt Bạch Tiểu Hàn tuy rằng là một bộ dáng thiếu niên, nhưng là lời nói và việc làm hiển nhiên không giống bạn cùng lứa. Thoạt nhìn càng giống là một đứa bé. Nam nhân tâm địa luôn tốt lắm, cho nên mới thu nhận Bạch Tiểu Hàn, bọn họ cũng không có phức tạp như hắn nghĩ.
"Tiểu Hàn, con đi tắm trước, xong liền đi ngủ, ngày mai còn phải đến trường."
Mắt nhìn Tiểu Hàn không quá tình nguyện, nam nhân không hề thỏa hiệp tiếp tục nói:
"Nhớ rõ đem quần áo mặc vào"
Bình thường Bạch Tiểu Hàn ngủ trần không có gì, nhưng hôm nay có Lạc Phi, phải làm cho Bạch Tiểu Hàn mặc quần áo, miễn cho Lạc Phi lưu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2879959/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.