Nam nhân lại một lần nữa cúi đầu sửa sang lại trang phục trên người, mới bước nhanh đi vào phòng hòa nhạc. Bên trong chỗ ngồi cơ bản đã đầy, chỉ còn lại vài cái ghế trống, nam nhân căn cứ số ghế trong thiếp tìm được rồi chỗ ngồi của mình. Chỗ ngồi hàng đầu, chính diện sân khấu, có thể nói là vị trí tốt nhất.
"Lăng Tịch, con đã đến rồi."
Đợi nam nhân sau khi ngồi xuống, viện trưởng Trịnh ngồi ở bên cạnh chậm rãi đánh giá
"Thật lâu không thấy con mặc như vậy, rất tuấn tú."
"Trịnh thúc, người chê cười rồi. "
Nam nhân lễ phép hướng Trịnh viện trưởng cười cười, có chút ngại ngùng.
"Đúng rồi, vừa rồi ta mới gặp Tiểu Phi, hắn nhắn con kết thúc buổi diễn ra phía sau tìm hắn, nói muốn cùng con ôn chuyện."
"Vâng, được."
Ôn chuyện sao? Rất chờ mong.
"Xem kìa, Tiểu Phi đi ra."
Nghe được bên cạnh đột nhiên yên tĩnh trở lại, Trịnh viện trưởng chuyển dời tầm nhìn về sân khấu, khi nhìn đến bóng dáng quen thuộc kia, trên mặt mang theo ý cười. Không biết là có phải ảo giác không, Lạc Phi nhìn thẳng xuống, nhìn nam nhân bằng ánh mắt rất nóng rực, làm cho Lăng Tịch cảm thấy có chút hoảng hốt. Cũng may nói đơn giản vài câu, Lạc Phi liền ngồi vào đàn dương cầm trước mặt.
Lạc Phi đã rất cố gắng tập đàn, với người khác mà nói có thể không phải rất khó, nhưng lại làm cho Lạc Phi học suốt hai tháng, mỗi ngày tiêu tốn mười mấy giờ tập luyện trong phòng, có đôi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2879951/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.